Teacher: Hi. Welcome to Parent-Teacher Conference.
Parent: Thanks.
Teacher: [Q1] So, what is your child’s name?
Parent: It’s Megan Jones.
Teacher: Megan. Uh, let’s see. Oh yeah, Megan. Um, she missed the last couple of days. Has she been sick?
Parent: No, she’s been having some problems with the other kids in your class, and . . .
Teacher: [Q2] Well, you know, junior high school is a difficult time, but she just needs to speak up a little more in class. I think . . .
Parent: No, it’s . . . it’s more than that. Some of the kids in your class have really been bullying her a lot.
Teacher: What do you mean?
Parent: [Q3] Well, um, they’ve been teasing her a lot about her appearance, and then, the other day, you didn’t help things [ What? ] Yeah, she said you made a comment about her clothes.
Teacher: What do you mean? I mean . . .
Parent: She said you commented on her shirt and jeans, like they were from the 1970s or something like that.
Teacher: Well I was just kind of joking a little bit with her.
Parent: [Q4] Well, yeah, that’s what you think, but other kids follow your example. In fact, one of the kids took a picture of her with their phone and posted it and had some real nasty comments on Facebook. It was terrible.
Teacher: Well, you know, kids can be kids.
Parent: [Q5] No, don’t you get it? This is bullying; it’s cyberbullying, and adults like you are part of the problem. Forget it. I’m planning on discussing this with the principal tomorrow.
Teacher: Oh, wait, wait, wait. Um, uh, oh. I’m sorry if I hurt her feelings [ Yeah. You did! ], but . . .
Parent: I get sick and tired of people thinking that a little teasing is okay. Too many kids are killing themselves because they feel that there’s just no way to escape this.
Teacher: Okay. Well, I guess I need to be a little bit more careful, but . . .
Parent: Yeah, you do. I really hope I can get Megan to come to school tomorrow. She’s been really, really anxious and depressed [ Wow. ] for some time, and your comments and those that the other kids made haven’t helped.
Teacher: [Q6] Wow. Uh, I’m really sorry. Could you see if you can bring her to school tomorrow? Uh, I’d like to apologize and see what I can do to, maybe, improve the situation.
Parent: Thanks. I’d appreciate it. That would help. |
Giáo viên: Chào chị. Chào mừng đến với Hội nghị Phụ huynh-Giáo viên.
Phụ huynh: Cảm ơn.
Giáo viên: [Q1] Vậy, tên của con chị là gì ạ?
Phụ huynh: Đó là Megan Jones.
Giáo viên: Megan. Uh, để xem nào ạ. Ồ vâng, Megan. Um, em ấy đã không đến lớp vài ngày qua. Em ấy có bị ốm không ạ?
Phụ huynh: Không, con tôi đang gặp một số vấn đề với những đứa trẻ khác trong lớp của thầy, và . . .
Giáo viên: [Q2] Chà, chị biết đấy, thời trung học cơ sở là một khoảng thời gian khó khăn, nhưng em ấy chỉ cần sôi nổi hơn một chút trong lớp ạ. Tôi nghĩ . . .
Phụ huynh: Không phải, đó là . . . nó còn hơn thế nữa. Một số đứa trẻ trong lớp của thầy đã thực sự bắt nạt con bé rất nhiều.
Giáo viên: Ý chị là gì vậy ạ?
Phụ huynh: [Q4] Chà, ừm, họ đã trêu chọc con tôi rất nhiều về ngoại hình của con bé, và sau đó, vào ngày hôm trước, thầy đã không giúp được gì [Cái gì ạ?] Yeah, con tôi nói rằng thầy đã nhận xét về quần áo của con bé.
Giáo viên: Ý chị là gì ạ? Ý tôi là . . .
Phụ huynh: Con tôi nói rằng thầy nhận xét về áo sơ mi và quần jean của con bé, giống như chúng từ những năm 1970 hoặc đại loại như vậy.
Giáo viên: À, tôi chỉ đùa một chút với bé thôi ạ.
Phụ huynh: [Q5] Vâng, vâng, đó là những gì thầy nghĩ, nhưng những đứa trẻ khác sẽ noi gương thầy đấy. Trên thực tế, một trong những đứa trẻ đã chụp ảnh con bé bằng điện thoại của chúng và đăng nó lên và có một số bình luận thực sự khó chịu trên Facebook. Điều đó thật tồi tệ.
Giáo viên: Chà, chị biết đấy, trẻ con mà.
Phụ huynh: [Q6] Không, thầy không hiểu sao? Đây là bắt nạt; đó là bắt nạt trên mạng và những người lớn như thầy là một phần của vấn đề. Thôi bỏ đi. Tôi đang lên kế hoạch thảo luận điều này với hiệu trưởng vào ngày mai.
Giáo viên: Ồ, đợi đã, đợi đã ạ. Ừm, ờ, ồ. Tôi xin lỗi nếu tôi làm tổn thương cảm xúc của em ấy [Yeah. Thầy đã làm tổn thương con bé rồi đấy! ], nhưng . . .
Phụ huynh: Tôi phát ốm và mệt mỏi với những người nghĩ rằng trêu chọc một chút là được. Quá nhiều trẻ em đang tự sát vì chúng cảm thấy rằng không có cách nào để thoát khỏi điều này.
Giáo viên: Dạ. Dạ, tôi đoán tôi cần phải cẩn thận hơn một chút, nhưng. . .
Phụ huynh: Vâng, thầy phải vậy. Tôi thực sự hy vọng tôi có thể đưa Megan đến trường vào ngày mai. Con bé thực sự, thực sự lo lắng và chán nản [Dạ.] trong một thời gian, và nhận xét của thầy cũng như nhận xét của những đứa trẻ khác không giúp được gì.
Giáo viên: [Q7] Dạ. Uh, tôi thực sự xin lỗi. Chị có thể xem nếu chị có thể đưa em ấy đến trường vào ngày mai không ạ? Uh, tôi muốn xin lỗi và xem tôi có thể làm gì để cải thiện tình hình ạ.
Phụ huynh: Cảm ơn. Tôi đánh giá cao điều đó. Điều đó sẽ giúp ích. |